Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
ThanhHung  
#1 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
ThanhHung

Danh hiệu: Advanced Member

Nhóm: Registered
Gia nhập: 08-06-2014(UTC)
Bài viết: 3

Cảm ơn: 2 lần
Được cảm ơn: 3210 lần trong 450 bài viết
[COLOR="red"][SIZE="4"]VIÊN NGỌC TÂM MẬT - GIẤC MƠ TÂM MẬT[/SIZE][/COLOR]

Trong một Pháp Hội, lúc Đức Phật còn tại thế, ông Kiều Trần Na đứng dậy bạch với Phật rằng:

“Tôi nay già cả, ở trong đại chúng riêng được cá danh là “hiểu” là do tôi ngộ được hai chữ “Khách Trần” mà thành quả.

Thưa Đức Thế Tôn, ví như người khách đi đường vào nhà trọ nơi quán xá, hoặc ngủ lại hoặc ăn xong rồi xếp đồ đạc lên đường không trú ngụ lại. Nếu thật là người chủ, tự không phải đi đâu. Tôi nghĩ như vầy. Không ở yên mãi thì gọi là khách, còn ở mãi gọi là chủ. Lấy cái sự không ở yên mãi làm ý nghĩa chữ “Khách”. Lại như mặt trời mới tạnh, mặt trời chiếu sáng trên cao, ánh sáng xuyên qua khe hở chiếu rõ bụi bậm trong khoảng không. Bụi trần thì dao động, hư không yên lặng. Như vậy mà suy nghĩ: “Đứng lặng gọi là hư không, lay động gọi là trần. Tôi lấy sự lay động làm “Trần”.”.

Đức Phật nói: “Chính vậy”.

Hằng ngày, trong sự sống của chúng ta có muôn vàn nổi niềm, niệm tưởng không bờ bến, không lúc nào được ngừng nghỉ cả. Nó cứ lăng xăng tuôn chảy, chảy mãi ngày lẫn đêm, luôn cả trong đêm khi ta ngủ những niệm tưởng kia cũng bùng phát. Nó chảy lăng xăng rất nhanh làm cho ta mê mờ trong giấc ngủ, đắm chìm trong mê muội. Có lúc lại xảy ra mộng tưởng nghĩa là mộng chồng lên cái mộng. Trong mộng, ta cũng chấp ngã có ta, có người, có cảnh thật. Rồi ta cũng sợ đau, sợ chết. Người rượt đuổi ta, ta cũng hết mình hết thân tìm cầu mọi ý niệm để tránh, chạy thoát người rượt đuổi. Khi trong mộng ta thấy vui sướng hoan lạc cũng thật sự chấp cho đó là thật. Rồi cũng tìm cầu suy nghĩ mọi điều, mọi mưu mô nhằm tạo dựng, chiếm đoạt, chối bỏ. Khi đạt được cũng vui, khi không đạt được thì cũng buồn, cũng khổ. Trong giấc mộng cũng vậy, cũng thấy như vậy…luôn cả những chuyện buồn khổ đau, ân ái, mọi pháp điều diễn tiến, diễn đạt theo từng lý, sự của sự việc.

Như vậy, trong lúc mộng như vậy, cái thân ta nằm đó như một đống thịt có hình tướng gọi giả danh là A. Tim vẫn đập, mũi phổi vẫn thở, khí huyết vẫn lưu thông. Hiện tượng của một người sống vì tứ đại đang hoạt động tốt. Nhưng để thí dụ một điều trong lúc mộng như vậy ta có phải là hai tấm thân không? Nó không phải là hai thân vì nếu hai thân thì một thân lúc ta nằm mộng thấy bị rượt đuổi sau đó thức dậy ta vẫn thấy mệt, khó thở. Hay cái thân hữu hình đang nằm kia mà chúng ta đi làm lụng mệt mỏi, khát nước nhưng vì quá mệt chưa uống nước đã đi ngủ thì chúng ta từ khởi niệm khát nước đó nó dẫn thân kia “Thận trung ấm” đó đi tìm nước mà uống. Một chuỗi suy nghĩ và hành động đó nó nói lên ý nghĩa hai chữ “Vọng tưởng”.

Ta khi tìm kiếm một vật gì mà chưa được do sự tìm kiếm gây ra cái mệt mỏi làm cho ta đi vào giấc ngủ ta cũng nằm mộng để đi tìm người đó. Khi tìm gặp người đó rồi nó tạo sanh ra những hiện cảnh (Vạn thức duy tâm, vạn pháp duy thức) cũng có nhà lầu, xe hơi, núi rừng , sông Biển, Bầu trời, cũng có con người, cũng có tâm tư nguyện vọng, biết ăn, biết nói, cũng đủ mọi chuyện. Khi ta nằm mộng gặp những người mà ta muốn gặp cũng nói chuyện, cũng bày tỏ tâm tư, nguyện vọng, thố lộ tình cảm cùng những sự việc.

Trước khi đi tìm kiếm một người mình đã tự thêu dệt, vọng tưởng tình cảm, sự kiện trong tâm thức ta trước khi ta chưa ngủ, chưa nằm mộng nào là khi gặp người đó phải khóc, phải nói những lời yêu thương hay nói những lời nói tức giận, ghen ghét, chửi rủa. Khi chúng ta khởi một niệm tưởng lúc chưa nằm mộng như thế nào thì lúc ngủ nằm mộng, tâm tư nguyện vọng cũng thực hiện những ước mơ, cũng bẻ gãy những ước mơ, nó cũng thực hiện đúng như ở cõi trần đời sống này. Những chuyện khi ta suy nghĩ, tưởng là đã mất nhưng nó đã tàng giữ trong Tâm ta. Đức Phật bảo rằng đó là “Tàng Thức”. Tàng thức đó nó vô hình ta không thấy được trừ khi ta khai được “Tâm nhãn”. Mọi lý, mọi sự vạn vật trùng trùng duyên khởi chồng chất lên nhau qui tàng vào tàng thức vô số kể như vậy. Khi có một cơ duyên nó sẽ bộc khởi lên. Cho nên, Đức Phật đã nhìn thấy và Ngài bảo rằng: “ Mọi sự trên thế gian đến cũng là một chữ “Duyên”. Duyên đến thì hợp, duyên đi thì tan”. Thí dụ, như các duyên nóng giận, vui mừng, thành, bại, được mất, đau buồn, sung sướng. Mỗi niệm tưởng như vậy đều là một con ngựa thì ta sẽ có một chuồng ngựa nhốt vô lượng con ngựa mang tên các niệm tưởng khác nhau. Tánh con ngựa thì cũng lăng xăng nhảy chạy. Mà chuồng ngựa thì chỉ có một cửa thì như vậy con ngựa mang niệm tưởng vui, buồn…nào đó bộc phá mạnh lên. Nó sẽ nhảy ra, “hiện diện” để thực hiện cái Duyên đó.

Như vậy, mỗi người chúng ta đều có một chuồng ngựa Tàng thức trong tâm chúng ta. Khi có duyên, con ngựa niệm tưởng nào đó thì nó sẽ nhảy ra, hết duyên thì vào bên trong.

Như Vậy, một thân A đang nằm đó, đến thân trong mộng tất cả đều không hai, cũng không một do một sự giả danh mà nó thành hình.

Qua sự kiện, chúng ta vừa mổ xẻ phân biệt thì thấy vạn vật đều do duy tâm tạo cả. Do ta suy nghĩ, vọng tưởng tạo tác mà hình thành sơn hà đại địa thế giới Địa cầu cũng do tâm thức ta tạo nên. Mỗi núi sông, nhà cửa con người, vì sao, mặt trời, mặt trăng đều nằm có sẵn trong đó cái thấy, cái biết. Nếu không có nó ta đâu có biết.

Điềm nằm mộng của Matlenh: “Một giấc mơ thú vị - Tôi vừa trải qua một giấc mơ khá thú vị, xin kể hầu chuyện mọi người. Sau một ngày mệt mỏi, tôi đặt lưng xuống giường là lăn ra ngủ, trước đó cũng “lẩm bẩm” trì chú trong đầu được mấy hồi. Giấc ngủ vừa kéo đến thì tôi bỗng thấy mình đang ở giữa một không gian trống rỗng, rồi bỗng vang lên âm thanh của thứ đang quay rất nhanh xung quanh mình. Tiềm thức trong tôi chưa hiểu đó là thứ gì nhưng liền nhớ đến một giấc mơ trước đó cũng tương tự khi thân mình quay quanh vầng sáng tròn, tiếp đó tôi bình tĩnh trì niệm thần chú Chuẩn đề - Úm chiết lệ, chủ lệ chuẩn đề ta bà ha bộ lâm, nghe rõ từng chữ một. Ngay khi cất tiếng niệm được 2 biến như vậy, tôi thấy âm thanh như gió rít đó giảm dần. Trong giấc mơ đó, tôi hoàn toàn không nhìn thấy thân thể của mình, chỉ có cái biết là mình đang ở đó thôi.”
Bài nằm mộng sanh ra là do tôi đã cho biết, đã giảng cho Matlenh trước khi nằm mộng một thời gian ngắn. Do lúc đó Matlenh chưa thật sự chứng thật trong cái “Thấy” của nội dung bài giảng nhưng cũng đã có những cái cảm thấy chân thật trong đó mà chưa được an tâm, ấn chứng, cũng như những sự việc, mọi sự vạn vật đều lăng xăng sanh diệt, trùng trùng duyên khởi vô thường lẫn nhau. Nhưng trong cái vô thường lăng xăng như vậy có một cái thấy, cái biết chơn thật.

Thấy núi sông, thấy nhà cửa biến chuyển theo thời gian con người chúng ta cũng sanh già, bệnh chết. Một dòng sông khi 13 tuổi nhìn thấy nó khác, khi 40 tuổi nhìn nó khác nhau. Nó biến đổi vô cùng nhưng trong đó có cái không biến đổi đó là “Cái Thấy không sinh diệt”. 13 tuổi ta cũng nhìn thấy biết đó Sông Hồng. 40 tuổi ta cũng nhìn thấy biết đó là Sông Hồng, biết thật rõ như vậy. Ở đây, cái thấy nó được duy trì mãi mãi không bị biến đổi là do ta thấy không phân biệt. Đặt trường hợp chúng ta thấy trong 13 tuổi bảo rằng Sông Hồng không đẹp, không có nhà nhiều. Lúc đó, cả thế giới này đều cho là đúng cả. Nhưng đến 40 tuổi, cái thấy ở Sông Hồng bằng phân biệt là sai với lúc 13 tuổi. Vì đông người, sông đẹp, nhà nhiều thì cả thế giới này đều cho đó là đúng cả. Chỉ có cái thấy biết chơn thật là đúng là thanh tịnh không sinh diệt. Đó cũng là cái thấy của ngõ vào tâm, tánh hiện có của ta. Mặc dù, nó cũng chưa chân thật nhưng chúng ta tạm làm cái bè để vượt biển. Đừng chấp vào bè!.

Cho nên, trong bài nói chuyện với Matlenh. Tôi đã nói nội dung như trên. Vạn vật biến đổi sinh diệt, chỉ có cái thấy chân thật, biết ngay chỗ đó thôi không phân biệt gì cả. Tôi bảo rằng: “Em nên dùng cái biết đó để biến một Thần chú Úm chiết lệ, chủ lệ, chuẩn đề, ta bà ha – Bộ lâm. Biết một pháp đó thôi. Khi cái biết đó nó ăn sâu vào tiềm thức thì mọi duyên trong khi ta khởi niệm đều nghe câu Úm chiết lệ, chủ lệ, chuẩn đề, ta bà ha – Bộ lâm. Nó sẽ đi cùng tất cả các duyên khởi trùng trùng sinh diệt niệm tưởng. Niệm nào cũng nghe câu Thần chú Chuẩn đề. Khi mỗi niệm khởi đều biết có câu chú đó rồi thì khi ta niệm tưởng muốn làm ác, muốn giết người, ăn cắp, ăn trộm, hại dân, hại nước ta đều nghe câu chú Chuẩn đề thì năng lực đó, oai thần thiện lành của Thần chú Chuẩn để sẽ xóa nhòa những năng lực tác động đến những ý định xấu, những niệm tưởng xấu. Vì Thần chú Chuẩn đề là tâm chú của Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề. Năng lực đó rất lớn”.

Trong cơn mộng này, Matlenh đã cho ta thấy rằng em đã có áp dụng cái thấy, cái biết Thần chú Chuẩn đề. Điển hình là em đã thấy trong hư không vắng lặng chỉ có một câu “Úm chiết lệ, chủ lệ, chuẩn đề, ta bà ha. Bộ lâm” vang lên. Khi quay lại nhìn thì không thấy thân tướng của cha sanh mẹ đẻ đã theo Matlenh suốt mấy mươi năm qua. Lúc đó, cái thân Matlenh là cái “biết” Thần chú Chuẩn đề. Đây là một điều tốt mà chư vị Hộ pháp Thần chú Chuẩn đề đã thị hiện ra cảnh mộng đó để dùng in cái “ấn tâm Thấy” đó vào tâm của mình khi thực hiện được Mật Pháp tu hành như trên. Chỉ một câu Thần chú Chuẩn đề thôi, nó sẽ đưa ta đến bến bờ giác, bến bờ giải thoát nếu ta chỉ biết Thần chú đó thôi. Và khi câu chú đó nó đi vào từng niệm tưởng nó sống lại trong từng vạn pháp, vạn sự thì lúc đó nó đã đầy đủ “Giới – Định – Huệ”. Hằng ngày, ta cứ niệm “Úm Chiết lệ, chủ lệ, chuẩn đề, ta bà ha. Bộ Lâm” như vậy mãi thì mọi chuyện xấu không đến. Khi thực hành chuyên sâu, thì ta không tạo tác duyên xấu. Không đến, không tạo tác thì tâm ta sẽ Định. Khi con người đã thoải mái Định lực như vậy, bình thản trước mọi vấn đề Xã hội, không đem lại phiền phức cho Xã hội, xã hội cũng không tác động đến, phiền phức cho bản thân . Vì trong mỗi niệm tưởng đều có câu Thần chú Chuẩn đề thì có thành bại gì cũng có Thần chú. Mà năng lực Thần chú đó rất cao, vi diệu, rất trong sạch. Năng lực đó sẽ giúp cho ta mưu cầu hạnh phúc, thắng phước. Giúp ta tỉnh táo, tỉnh tâm, bình tâm mà đã là bình tỉnh, định tỉnh thì sẽ mang đến sự vui vẻ. Nếu đã vui vẻ thì hăng hái vào công việc, việc làm tạo dựng giúp đỡ mọi người an lạc, hạnh phúc. Như vậy có phải là Bồ tát hay không?

Trở lại điềm mộng của Matlenh. Cái lực xoay vun vút kêu trên cho ta thấy những niệm tưởng nó tuôn chảy nhanh mạnh như vậy. Hằng ngày, trong đầu ta nó cuồn cuộn snah diệt tuôn chảy nối nhau với vận tốc âm thanh không thể tưởng tượng nổi. Mà Matlenh thấy vòng cuốn quây nhanh đó chính là vòng chuyển sanh diệt rất nhanh, rất mạnh đó phát ra âm thanh, sắc tướng.

Mặc dù, nó xoay mạnh như vậy mà khi ta đã có cái thấy, cái biết Thần chú Chuẩn đề. Ta đã nghe rõ câu chú đó từng âm thanh rõ ràng quay lại nhìn sắc thân mình thì thấy không còn nữa. Đó là hiện tượng do sự tác động của năng lực niệm trì Thần chú Chuẩn đề, nhờ năng lực đó nó đưa mình vào cõi “Sắc giới”. Cái biết âm thanh đó”, hiện đó là cái thân của mình. Sắc thân đó nó đã bỏ đi cái thân bằng da, bằng thịt bao bọc những con vi trùng, máu mủ…Bước đầu, ta đã bước được vào năng lực của Thần chú rồi đó. Mặc dù, bỏ xác này đi vào mộng nhưng Matlenh đã có một xác thân bằng “Cái biết Thần chú” rất rõ ràng. Nó khác với những xác thân bằng Trung ấm của những người không biết tu trên kia tôi đã viết.Sắc thân bằng cái biết đó diển hình nó đã mang theo vòng ánh sáng chói mà Matlenh thấy đó là kính đàn. Cũng là cái thân bằng sắc tướng, âm thanh của mình nữa.

Cho nên, khi sống mình đừng nên nặng trọng sắc tướng xấu đẹp của thân mình. Vì thân mình sẽ bị hoại sau khi chết. Nếu nó còn ở trong Thân trung ấm thì nó rất yếu ớt, bị ánh sáng âm thanh lớn thì thân tướng Trung ấm sẽ bị ảnh hưởng. Cái thân sau khi chết đi nó sẽ biến chuyển rất nhiều chiêu cảm theo cái nghiệp thức của mình. Cũng như cơn mộng của Matlenh là do sự chiêu cảm Thần chú Chuẩn đề thọ nhận mật pháp tu. Khi nằm mộng sẽ thấy được những nghiệp thức đó sẽ được chiêu cảm đi theo cái nghiệp đó.

Nếu trong lúc nằm mộng thấy như vậy, hoàn cảnh sống trong mơ của Matlenh đang diễn ra thấy vậy mà có ai đó bằng da, bằng thịt dùng súng, dùng dao hay dùng một cái gì đó làm cho thân bằng xác thịt của Matlenh đang nằm đó chết thì Matlenh sẽ chiêu cảm như trên.


Qua những cách nhìn, nghe thấy như trên sẽ thấy Matlenh có điềm mộng tốt. Do chiêu cảm tu hành Mật chú Chuẩn đề bằng “Tánh thấy không sinh diệt”. Mặc dù, chưa đạt nhưng đó cũng là một sự ấn tâm do chư vị hộ pháp tạo nên để dạy cho Matlenh hay nói cách khác là để ấn tâm, chứng minh phương pháp tu hành tốt.

Cũng qua sự kiện nằm mộng trên thấy rằng sự tu học của hành giả Mật pháp trong từng cấp độ sẽ có từng hệ đoàn, có từng vị Thầy trong vô hình theo sát bên để rèn luyện, để dạy dỗ cho hành giả. Như vậy, chúng ta nên chuyên tâm tu hành một cách thật tin tưởng. Khi chúng ta phát được lòng tin vững chắc, ta sẽ có những cái nguyện ước, lý tưởng. Từ đó, ta mới hết tâm thực hành con đường tu như vậy tức là ta đã thực hiện “Tín Nguyện Hạnh” đi song song cúng với “Giới – Định – Huệ”.

Bài viết này lên đây cũng để trả lời cho Matlenh. Em đã có những ước mơ đẹp, những nguyện lực tốt, mong mau thành đạt!

Cư sĩ Thanh Hùng
Pháp hiệu: Thích Chánh Trí
M?t l?nh  
#2 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
Guest

Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 21-05-2014(UTC)
Bài viết: 1,188

Được cảm ơn: 142 lần trong 97 bài viết
Em cảm ơn sư huynh đã chỉ bảo tận tình!
Ai đang xem chủ đề này?
Guest (2)
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.