Danh hiệu: Advanced Member
Nhóm: Registered
Gia nhập: 08-06-2014(UTC) Bài viết: 3
Cảm ơn: 2 lần Được cảm ơn: 3212 lần trong 450 bài viết
|
THẦN VÒNG Trong những lời truyền tụng trong dân gian thường hay nhắc đến những chuyện về Thần vòng thắt cổ, có người cho đó là chuyện truyền tụng không có thật, một số người thì cho đó là có thật. Họ bàn cãi nhau nhiều về vấn đề này. Có nhiều câu hỏi đặt ra: “Tại sao một sợi dây được gọi là Thần vòng. Nó có cái gì trong đó mà sao có nhiều trường hợp nó khiến cho con người phải bị nó bắt thắt cổ bức tử?”
Để thêm vào những ý niệm trong chuyện ma của nhân gian, Thanh Hùng xin kể một câu chuyện: Anh Trương Văn H là một người ở trong gia đình hàng thịt, mua bán thịt heo. Anh H lớn lên rồi có vợ, sinh con. Vào năm 2002, lúc này con anh được 8 tuổi, vợ chồng anh ra sống riêng trong căn nhà ở một dãy phố. Một hôm nọ, vợ anh như thường lệ ra chợ bán thịt heo. Anh và con ở nhà. Chiều hôm đó, khoảng 15h, con anh và những đứa trẻ hàng xóm khác cười vui đang chơi trò bắn culi ở trước sân nhà thì anh Long ở nhà cạnh bên ra nói với bé An, con anh H: “Mày thì ở đây chơi, ba má mày ở nhà đang đánh lộn ở nhà khóc lóc um sùm cà!”.
Bé An nghe vậy bỏ chơi chạy vào nhà. Thấy cảnh tượng trong nhà bé An la hoảng lên, vừa chạy vừa la: “Bác Long ơi, bác Long ơi! Cha con thắt cổ”.
Anh Long và mọi người nghe vậy chạy vào thì anh H cũng vừa đạp ghế với chân chưa ngã. Anh Long vội chạy lại ôm anh H, cùng mọi người đỡ anh H xuống. May thay vừa kịp lúc mọi người chạy vào, ghế chưa ngã và vòng cũng chưa xiết mạnh. Mọi người bu lại hỏi han, săn sóc, xoa bóp cho anh H.
Khi bình tĩnh lại, vợ anh về nhà thì cổ của anh H sưng lên rất lớn. Mọi người và vợ anh H hỏi lý do tại sao lại thắt cổ, có chuyện gì buồn mà phải làm vậy? Anh H trả lời: “Không có, tôi không có tự thắt cổ gì hết. Tôi rất sợ. Tôi khóc xin tha quá trời nhưng họ không tha cho tôi”. Mọi người nghe vậy tiếp tục hỏi dồn lớn: “Ai không tha cho anh?”.
Anh H kể: “Mọi người nhìn kìa, chiếc xe đạp hồi thời Pháp của Ba tôi. Nó hư rồi nhưng tôi tiếc vì nó bằng nhôm nên tôi mới lấy sợi dây cột treo lên gần giường ngủ của tôi. Trưa nay khi tôi nằm ngủ thấy có một người đàn ông to tướng, mặt mày dữ tợn lấy chiếc xe đạp kia xuống và cùng mấy người nữa bắt tôi đem lại thắt cổ tôi. Tôi khóc lóc, dãy dụa nhưng không được. Các người đó đưa tôi lên ghế và xiết chặt dây lại thì vừa lúc đó mọi người vào cứu tôi. Thật quá sợ”.
Khi nghe kể như vậy, mọi người bàn tán nói là “Thần vòng”. Và cuống cuồng đi tìm Thầy pháp về trục, trấn ếm sợi dây đó.
Sự kiện trên xảy ra như vậy. Vợ và gia đình anh H đưa anh đi điều trị vì cái cổ càng ngày càng sưng to. Rồi mời thầy bùa, thầy pháp làm bùa, làm chú, tụng niệm đủ thứ nhưng cổ anh H vẫn không hết sưng. Nó càng sưng to lên và tím đen nhìn rất ghê. Khi tôi đến nhìn thấy rất sợ.
Anh H lúc này giọng nói khàn khàn như không còn hơi. Tôi hỏi gia đình sao không đưa anh ta đến bệnh viện. Gia đình nói đã đi nhiều rồi nhưng không hết. Thấy căn bệnh này thật ghê quá, gia đình mời tôi đến để châm cứu cho anh H nhưng tôi không dùng phương pháp châm cứu vì cổ anh H lúc này đã bị viêm nhiễm. Tôi dùng an tất hương, châu thần, thần sa đốt than xông hai tay. Tôi trì niệm Thần chú Chuẩn đề và Lục tự vào thau thuốc rượu nhỏ, dùng thuốc rượu này để xoa nhè nhẹ lên cổ anh H. Căn bệnh này trị rất cực. Xoa bóp xong, tôi dùng ngãi cứu hơ lên các huyệt trên cổ. Làm như vậy nhiều lần. Thủ thuật rất nhẹ nhàng, êm dịu. Tôi dạy cho bệnh nhân chỉ niệm một câu “Úm lam”. Trước khi ra về, tôi trì niệm Thần chú vào chai nước mưa và dặn anh H dùng nó để súc miệng và uống ít ít liên tục. Qua ngày hôm sau, cổ của anh ta xẹp xuống rất nhiều. Tôi tiếp tục làm như vậy suốt bảy ngày thì anh H nhẹ rất nhiều.
Sau cơn bệnh như vậy, vợ chồng anh H rất sợ đòi dọn nhà đi. Tôi nói: “không có gì đâu, anh chị cứ ở lại niệm chú, tu hành liên tục thì không có chuyện gì xảy ra”. Câu chuyện Thần vòng trên, nó cũng nói lên rằng “Ma” của dân gian luôn ẩn hiện và ở sát bên chúng ta. Cuộc sống của con người mọi ngày rất phức tạp, mỏng manh. Tai họa đi kề bên sự vui sướng. Chuyện vui, buồn, đau khổ và sung sướng như hai chị em sinh đôi. Người chị vui sướng đến nhà ta chơi thấy rất vui vẻ nhưng khi người đó bước ra khỏi cửa nhà thì người em đau khổ lại vào. Thanh Hùng viết ra những câu chuyện này không phải để dọa người, chỉ để chúng ta cùng nhìn lại cuộc sống bên cạnh ta có rất nhiều nguy hiểm để chúng ta cùng tìm phương hướng, phương pháp để cảnh giác. Mà những phương pháp đó Đức Phật, Thầy Tổ đã bày ra và trao cho ta rồi đó. Hãy nhìn lại đi! Cũng như những đứa bé cùng khổ, khi cuộc sống quá khổ nhìn lại bên vạt áo đã có sẵn viên ngọc quý.
Như vậy chúng ta hãy cùng nhau quay lại đi. Giàu sang, phú quí, danh vọng, nghèo khổ, tất cả khi tắt hơi thở này không có đem đi được gì cả. Đôi lúc chúng ta còn biến chúng ta thành những con “Ma” của nhân gian, rồi hình thành chuyện “Ma” nhân gian lớn lên.
Cư Sĩ Thanh Hùng Pháp Hiệu Chánh TríSửa bởi quản trị viên 17/09/2016 lúc 01:52:46(UTC)
| Lý do: Chưa rõ |
Cư sĩ Thanh Hùng Pháp hiệu: Thích Chánh Trí
|
6 người cảm ơn ThanhHung cho bài viết.
|
|