Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
dannyman  
#1 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
Guest

Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 21-05-2014(UTC)
Bài viết: 1,188

Được cảm ơn: 142 lần trong 97 bài viết
Mình là một người mới được su huynh Thanh Hùng và chị Tami điểm đạo, tuy là người mới nhưng 1 phần do duyên số nên từ bé có dịp đc đọc sách phật nên tự nhiên sau sự việc này mình như ngộ ra nhiều điều đã biết trong tâm từ lâu nhưng bị mây che phủ, giờ mình như tìm lại đc chính mình. Đã nói thì nói cho ngọn nghành, vì mình đoán là sự chia sẻ khá dài dòng nên cũng xin nói trước để mọi người biết, ai có hứng thú thì xem, xin lỗi nếu làm các bạn phải mất thời gian cho một người không quen biết.

Rất mong muốn chia sẻ và đc chia sẻ với mọi người vì thế trc tiên mình xin nói về bản thân mình một chút để mọi người hiểu đc. Là một 8x thế hệ đầu tiên, từ bé mình học rất khá, đến khi lớn đc bố mẹ cho đi du học cho nên mình khá bướng bỉnh và tự mãn. Thành công liên tiếp đến với mình quá dễ dàng, khi hầu như mọi thứ đã có sẵn, lúc ấy mình cho rằng mình là người may mắn và tự cho mình cái quyền xếp trên hầu hết mọi người, bảo thủ và luôn cho rằng mình là chân lý, cho rằng chỉ vài năm nữa mình sẽ vượt xa tất cả. Cho đến 1 ngày mình gặp thất bại năm 2007-2008 khi khủng hoảng kinh tế sảy ra, mình mất trắng mọi thứ, từ tiền bạc đến sự nghiệp và cả sự “tưởng” như kính trọng của mọi người. Lúc này mình như người mất hồn, sợ ánh sáng và thời gian, mình trốn trong nhà vì không muốn ai thấy mình trong bộ dạng suốt ngày chỉ nghĩ đến lừa lọc, trả thù và cái chết. Suy sụp, mình trách móc bố mẹ và người thân không ra tay cứu giúp mình, mình cho mình là người bất hạnh đến tận cùng.


Cho đến 1 ngày như 1 cái “duyên”, sau 1 đêm hủy hoại mình trở về căn “nhà riêng to vật mà sổ đỏ đã cầm ở ngân hàng”, mở cửa ra thì thấy 1 tờ giấy trắng úp sấp trên vệ cửa. Theo lẽ thường của 1 thằng chán đời mình sẽ lấy chân đá nó ra ngoài cửa, nhưng tự nhiên như linh tính mách bảo, mình cầm lên đọc. Và đây chính là bước ngoặt cho sự thay đổi sau này của đời mình.


(14 điều phật dạy)
1.Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình.
2.Ngu dốt lớn nhất của đời người là dối trá.
3.Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại .
4.Bi ai lớn nhất của đời người là ghen tị.
5.Sai lầm lớn nhất của đời người là đánh mất chính mình.
6.Tội lỗi lớn nhất của đời người là bất hiếu .
7.Đáng thương lớn nhất của đời ngừơi là tự ty.
8.Đáng khâm phục lớn nhất của đời người là vươn lên sau khi ngã .
9.Phá sản lớn nhất của đời người là tuyệt vọng.
10.Tài sản lớn nhất của đời người là sức khỏe , trí tuệ.
11.Món nợ lớn nhất của đời người là tình cảm.
12.Lễ vật lớn nhất của đời người là khoan dung.
13.Khiếm khuyết lớn nhất của đời người là kém hiểu biết.
14.An ủi lớn nhất của đời người là bố thí .


Mình như tỉnh lại sau đọc 14 điều này mà chú ý nhất là điều 1,3,4,5,9,10,13 và quan trọng nhất với mình là điều 8.


1 thời gian sau mình đã bán rẻ tất cả tài sản để trả nợ để tâm được thanh thản. Lúc này mình đã cảm thấy một phần của hạnh phúc là đc thanh thản, là được sống bớt âu lo, không phải sợ hãi mỗi khi thấy ngày mới.




Sau khi tạm vực dậy khi không còn vốn liếng mình bước chân vào 1 một lĩnh vực mới với lòng đam mê và yêu thích, chỉ sau một thời gian ngắn mình lại đạt được những “ảo tưởng thành công”. Có lẽ lúc này mình vẫn chưa đủ thấm sau cú ngã vừa qua và vẫn âm ỉ trách bố mẹ không cho mình một cơ hội nữa trong khi hoàn toàn có thể (cũng xin nói thêm mình phá của bố mẹ một số tiền vượt quá suy nghĩ của nhiều người).



Tư chất là một người khá thông mình và nhạy bén nhưng bảo thủ và cố chấp, gần đây một lần nữa nhờ cố gắng, mình đã có những bước tiến rất nhanh trong con đường học vấn, nghiên cứu nhưng vẫn k bỏ đc thói chấp và tự đại, xem trọng giá trị vật chất và ghen tỵ khi mình không có cái mà người khác có. Tuy cũng chả bao xa, nhưng sau hơn 1 tuần kể từ khi điểm đạo, nhìn lại mình không hiểu sao mình lại u mê đến vậy.


1/5 /2011, có lẽ cũng là 1 ngày đáng nhớ trong đời. Mình và các bạn tìm nơi sư huynh Thanh Hùng và tỷ Tami để xin được điểm đạo. Ban đầu thật lòng mình vẫn bán tin bán nghi vì mình cũng chưa chắc hẳn “môn” này có “chính đạo” hay không, “môn” này có ma quỷ hay làm chuyện gì khiến mình không giữ đc mình hay không. (Xin lỗi các đồng đạo lúc đó mình tuy thành tâm nhưng rất mơ hồ vấn đề này).



Sau khi nói chuyện với sư huynh và sư tỷ mình nhận ra rằng con đường Mật Tông đều hướng về cái thiện, cái an lạc và hạnh phúc. Trong quá trình tu học con người hoàn toàn có thể đạt được những thành tựu mang tính huyền bí và nếu không giữ được mình thì có thể dẫn đến vọng tưởng và đi sai đường không còn đúng theo tiêu chí của tu học là quyền năng nhằm giải thoát bản thân chứ không phải thứ đem ra khoa trương hay thu lợi.


Mình và các bạn hôm đấy đc ấn chứng rất nhanh, câu chuyện rất vui vẻ giữa mọi người, mình chăm chú lắng nghe lời sư huynh & sư tỷ và luôn ghi nhớ nhiều nhất có thể để làm “tài liệu” cho chính cuộc sống ngoài đời và sự tu học của mình.



Cảm nhận của mình khi nghe họ đọc kinh, chú là rất thanh thản. Mình đoán với đạo hạnh của họ thì để kiếm được nhiều tiền chắc cũng không quá khó, nhưng nhìn cuộc sống an lạc, hạnh phúc của họ mình thấy rất giản đơn chứ không rườm rà đến vô nghĩa như những đại gia mình quen biết. Ở một phương diện nào đó mình thấy họ mới là “đại gia” thật sự khi sở hữu cái mà ít người giàu có, đó là niềm tin và hy vọng, đó là an lạc và hạnh phúc, đó là khả năng biết cách làm cho mình sung sướng mà không cần quá nhiều vật chất. Mình nhớ 1 đến 1 câu mình hay tự hỏi mình khi thất bại: Bạn sẽ còn gì khi mất đi tất cả của cải vật chất?




Mỗi ngày mình cố gắng để đọc ngũ bộ chú, cố gắng giữ tâm mình thanh thản, cố gắng giảm dần tính nóng nảy, cố chấp và nhiều tính xấu khác. Mỗi khi làm chuyện gì không đúng mình lại niệm chú ngay lập tức để “điều hòa” bản thân, Và phải nói điều này thật sự hiệu quả.



Mấy ngày gần đây bản thân mình thay đổi rất nhiều, từ 1 người hay nhậu nhẹt cũng trở nên k còn thèm bia rượu. Sống chan hòa hơn, hòa đồng hơn, suy nghĩ đến phần ‘hồn” nhiều hơn cái thân xác đam mê dục vọng này. Từ tốn và lắng nghe nhiều hơn, giảm sự nóng nảy và cố chấp cũng như thân thiện hơn, không thấy mình tham lam và chìm trong tăm tối của sân si như trước. Và rất nhiều sự thay đổi trong suy nghĩ mà ngay lúc này mình chưa nhớ ra hết từng chi tiết. Thật sự bản thân mình rất ngac nhiên (người thân xung quanh có lẽ ngạc nhiên hơn).



Mình cũng có điều này xin nói thêm, tuy mới tu học nhưng mình thấy có điều rất lạ là nhiều người mới hay hỏi mình co thấy thêm những ấn chứng gì chưa, có thấy gì lạ khi thiền không…ban đầu mình không để ý nhưng hôm nay mình nhận ra rằng, đó chỉ là lớp vỏ bọc vọng tưởng. Bản chất của tu không phải là được chứng, không phải là để có cảm giác lạ mà bản chất của tu là nhắm đến an lạc hạnh phúc. Mình mong từ ngày mai khi các bạn gặp nhau hãy hỏi nhau: Bạn có cảm thấy thêm chút an lạc hạnh phúc đích thực nào chưa? Rất mong bạn nào đó sẽ hỏi mình như thế, mình muốn được trả lời câu đó. Câu trả lời sẽ luôn là “ Yes, I am. “ Thank you and u?


Nhân nói về chú, mình tin rằng chú chỉ là hình thức giúp người ta tập trung và như 1 lời nhắc hướng thiện cho người đang “mon men” cửa thiện. Thật sự đến giờ mình vẫn chưa hiểu hết ngũ bộ chú dịch ra tiếng việt ý là gì, nhưng mình tin rằng nếu bạn có thể luôn quán về phật, quán hình ảnh phật trong tâm thức, quán cái thiện trong tâm thức, tập trung tư tưởng thì chú mà không chú, không chú mà chú. Hôm nay sư huynh Thanh Hùng nói rằng, làm sao để “không còn gì cả”, “ bỏ lại tất cả” thì đó là TU, vậy có phải là ý này ?

Mình rất mong sau này nhỡ đi sai đường vì TÂM hoặc ĐẠO HẠNH chưa đủ mà đã tự mãn thì cac bạn đồng đạo nhắc nhở để mình luôn giữ được đúng hướng trên đường khất thực an lạc. Âu cũng là cái phước phần của mình và phước của các bạn khi dẫn người lầm đường lạc lối.


Dannyman


P/s: điều tốt nhất hôm nay mình làm là đã xin lỗi mẹ sau khi đã hơi nóng tính gắt gỏng trong điện thoại. Có lẽ với mẹ đây là điều rất lạ với thằng con trời đánh sau hơn 30 năm nuôi nó. Mong bố mẹ an lạc & hạnh phúc, con sẽ cố gắng để bố mẹ quen dần với sự thay đổi này và không mỉm cười nhìn nhau như kiểu chả hiểu hôm nay nó ăn cái gì mà tử tế với mình thế.


Em xin thành thật cảm ơn huynh Thanh Hùng và tỷ Tami. Anh chị đã giúp em có một hướng để hoàn thiện cái thiếu sót của mình. Cong việc chính còn lại từ nay phần nhiều sẽ do em, chỉ mong thỉnh thoảng anh chị chỉ điểm thêm trên con đường tu học.
Nam mô thất câu chi phật mẫu chuẩn đề
thquan  
#2 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
Guest

Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 21-05-2014(UTC)
Bài viết: 1,188

Được cảm ơn: 142 lần trong 97 bài viết
Một bài viết rất xúc động .
TUETAM80  
#3 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
Guest

Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 21-05-2014(UTC)
Bài viết: 1,188

Được cảm ơn: 142 lần trong 97 bài viết
chúc mừng bạn đã chở về với con đường chính đạo
tn_khoa  
#4 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
Guest

Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 21-05-2014(UTC)
Bài viết: 1,188

Được cảm ơn: 142 lần trong 97 bài viết
Không biết nói sao nữa khi đọc những lới tâm sự của Danny, tâm trạng khi ra về sau bữa điểm đạo đó vẫn lâng lâng, có thể nói rằng bữa nghĩ lễ là một ngày đáng nhớ của Tn_khoa cùng các anh em đi điểm đạo. Xe hư số kiếp không thoát khỏi, cho dù đi xe khác cho dù trước đó đã có linh tính, lúc trở về trong đầu chỉ có mỗi câu chú Phật Chuẩn Đề. Tới hôm nay đã hơn ngày điểm đạo một tuần lễ nhưng lại cảm nhận nhiều điều mới mẻ hơn, đây là lúc nhận chân ra được mình đã có một cơ hội quý giá không phải ai cũng có được để chuẩn bị cho cuộc sống được tốt đẹp hơn, chuyển hoá cho cuộc đời mình và nhưng người khác chung quanh ta đúng hướng từ bây giờ, mãi mãi về sau.

Bản chất thật sự của cuộc sống và chết là an bình và hỷ lạc.
Cảnh giới thật sự của an bình và hỷ lạc là cõi Tịnh độ Cực lạc.
Suối nguồn thật sự của cực lạc và ơn phước là Vô Lượng Quang.
Trái tim thật sự của bạn và tôi là ánh sáng ơn phước.

Cám ơn Sư Huynh Thanh Hùng, Tỷ Tami, Thquan và các bạn đống môn đã giúp đỡ Tn_khoa trong đường học Đạo.
thquan  
#5 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
Guest

Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 21-05-2014(UTC)
Bài viết: 1,188

Được cảm ơn: 142 lần trong 97 bài viết
anh em có sự an lạc , sự vui vẽ là hạnh phút quá
Um Lam
dannyman  
#6 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
Guest

Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 21-05-2014(UTC)
Bài viết: 1,188

Được cảm ơn: 142 lần trong 97 bài viết
ai cũng biết tu là tu sửa mình, dẹp bớt cái xấu nhưng rõ ràng điều này khó quá. Ví như mình là người làm trong lĩnh vực tài chính, nếu k tham thì khó có quyết tâm để thành công, nhưng nếu như vậy có phải tạo nghiệp vì đồng tiền mình có đc chính là dong tiên ma nguoi khác mất đi.

Xét cho cùng môi trường mình đang làm việc cũng như dựa vào sự tham lam và dốt của người khác mà mình hưởng lợi. Vậy các huynh đệ cho mình hỏi trừ cách xa lánh nó thì có cach nào để mình hóa giải hay giảm bớt cái nghiệp này?

Thế mới nói, con người luôn phải cố gắng sống tốt chứ có ai cần phải cố gắng de tro thành nguoi xấu đâu ! bản chất xấu sẵn lại thêm dòng đời xô đẩy hix hix
:confused:
TranPhuoc  
#7 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
TranPhuoc

Danh hiệu: Newbie

Nhóm: Registered
Gia nhập: 08-06-2014(UTC)
Bài viết: 0

Danny ơi, mình có chia sẽ thế này để mong Danny có nghị lực vừa có thể làm việc được vừa tu Đạo được. Đây chỉ là ý kiến cá nhân thôi nếu có sai xin các huynh đệ chỉ giáo thêm nhé!
Nhiệm vụ cao cả nhất của người tu hành là rèn luyện thật mạnh 3 đức tính Bi, Trí, Dũng.
Khi đã đạt được 3 đức tính đó mạnh mẽ sẽ là Đại Bi, Đại Trí, Đại Dũng như đức Phật đã đạt được.
Nếu chúng ta đạt được đại Dũng, chúng ta trở thành con người mạnh mẽ, không biết sợ bất cứ điều gì dù thăng hay bại, giống như các mãnh tướng xuất quân ra trận mạt, không biết sợ chết là gì. Cho nên chúng ta thường tôn thờ các vị Thánh là những vị có đức tính Đại Dũng, như Thánh Trần Hưng Đạo, Thánh Quan Công ...
Nếu chúng ta đạt được Đại Bi, chúng ta trở thành con người biết thương yêu vạn vật, cảm thông nổi khổ của chúng sinh... lúc đó chúng ta có tâm của vị Bồ Tác.
Nếu chúng ta đạt được Đại Trí, chúng ta có trí lực sáng suốt, thông hiểu hết qui luật nhân quả của vạn vật... chúng ta thành những nhà hiền triết, tiên tri...
Thượng đế tạo ra vạn vật để vạn vận, chúng sinh để cho chúng tự học mà phát triển dần lên, tạo cho chúng các nhân duyên và thử thách. Ví dụ xét từ chúng sinh cấp thấp, Thượng đế tạo ra con vật mạnh mẽ (ví dụ như con hổ) để giúp chúng phát triển dần tính Dũng, tạo ra con vật hiền lành (ví dụ con bò) để chúng phát triển dần tính Bi, tạo ra con vật thông minh hơn( ví dụ con khỉ) để giúp chúng phát triển tính tính Trí... Khi chúng phát triển mạnh sẽ hóa kiếp thành người, với những đức tính mạnh mẽ hơn... Rồi thượng đế tạo ra sự kiện chiến tranh... để con người phát triển tính Dũng, tạo ra tôn giáo... để con người phát triển tính Bi, tạo ra khoa học, triết học... để con người phát triển tính Trí... Mỗi đức tính mạnh mẽ đến đâu sẽ thể hiện vòng hào quan mạnh ra đến đó, mỗi đức tính sẽ tượng trưng một màu hào quang, cho nên một số người có nhãn quan đặt biệt có thể nhận biết hào quang của từng người...
Trở lại công việc của Danny là làm về Tài Chính chuyên về Chứng Khóan, thật ra nghề này không phải là xấu như nhiều người nghĩ vì nếu không có nó thì kinh tế không phát triển, nhưng người ta ví như nó như là đánh trận mà không dùng súng, rất khốc liệt, Danny nên xem nó giống như một trò chơi thử thách rèn luyện của tính Dũng... xem nó là vô thường lúc được lúc mất, quan trọng là tâm phải tỉnh, phải bình an dù được hay mất(giống như một mãnh tướng khi sung trận), một số người không vượt qua được thử thách khi thất bại và họ đau buồn tìm đến cái chết... Danny đã 1 lần vượt qua được thử thách khi mất hết tài sản và đứng lên lại được... Nghiệp của Danny gắn với nó có lẽ do nhân duyên để thử thách và rèn luyện...
Mình nghĩ trên đời này mọi sự kiện đều do thượng đế sắp đặt để cho chúng ta có môi trường rèn luyện 3 đức tính Bi Trí Dũng, khi nào chúng ta vượt qua được thử thách này thì chúng ta sẽ vào thử thách khác cao hơn hoặc giác ngộ...Chúc Danny vượt qua được những thử thách trên con đường tu Đạo.
dannyman  
#8 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
Guest

Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 21-05-2014(UTC)
Bài viết: 1,188

Được cảm ơn: 142 lần trong 97 bài viết
Originally Posted by: TranPhuoc Go to Quoted Post
Danny ơi, mình có chia sẽ thế này để mong Danny có nghị lực vừa có thể làm việc được vừa tu Đạo được. Đây chỉ là ý kiến cá nhân thôi nếu có sai xin các huynh đệ chỉ giáo thêm nhé!
Nhiệm vụ cao cả nhất của người tu hành là rèn luyện thật mạnh 3 đức tính Bi, Trí, Dũng.
Khi đã đạt được 3 đức tính đó mạnh mẽ sẽ là Đại Bi, Đại Trí, Đại Dũng như đức Phật đã đạt được.
Nếu chúng ta đạt được đại Dũng, chúng ta trở thành con người mạnh mẽ, không biết sợ bất cứ điều gì dù thăng hay bại, giống như các mãnh tướng xuất quân ra trận mạt, không biết sợ chết là gì. Cho nên chúng ta thường tôn thờ các vị Thánh là những vị có đức tính Đại Dũng, như Thánh Trần Hưng Đạo, Thánh Quan Công ...
Nếu chúng ta đạt được Đại Bi, chúng ta trở thành con người biết thương yêu vạn vật, cảm thông nổi khổ của chúng sinh... lúc đó chúng ta có tâm của vị Bồ Tác.
Nếu chúng ta đạt được Đại Trí, chúng ta có trí lực sáng suốt, thông hiểu hết qui luật nhân quả của vạn vật... chúng ta thành những nhà hiền triết, tiên tri...
Thượng đế tạo ra vạn vật để vạn vận, chúng sinh để cho chúng tự học mà phát triển dần lên, tạo cho chúng các nhân duyên và thử thách. Ví dụ xét từ chúng sinh cấp thấp, Thượng đế tạo ra con vật mạnh mẽ (ví dụ như con hổ) để giúp chúng phát triển dần tính Dũng, tạo ra con vật hiền lành (ví dụ con bò) để chúng phát triển dần tính Bi, tạo ra con vật thông minh hơn( ví dụ con khỉ) để giúp chúng phát triển tính tính Trí... Khi chúng phát triển mạnh sẽ hóa kiếp thành người, với những đức tính mạnh mẽ hơn... Rồi thượng đế tạo ra sự kiện chiến tranh... để con người phát triển tính Dũng, tạo ra tôn giáo... để con người phát triển tính Bi, tạo ra khoa học, triết học... để con người phát triển tính Trí... Mỗi đức tính mạnh mẽ đến đâu sẽ thể hiện vòng hào quan mạnh ra đến đó, mỗi đức tính sẽ tượng trưng một màu hào quang, cho nên một số người có nhãn quan đặt biệt có thể nhận biết hào quang của từng người...
Trở lại công việc của Danny là làm về Tài Chính chuyên về Chứng Khóan, thật ra nghề này không phải là xấu như nhiều người nghĩ vì nếu không có nó thì kinh tế không phát triển, nhưng người ta ví như nó như là đánh trận mà không dùng súng, rất khốc liệt, Danny nên xem nó giống như một trò chơi thử thách rèn luyện của tính Dũng... xem nó là vô thường lúc được lúc mất, quan trọng là tâm phải tỉnh, phải bình an dù được hay mất(giống như một mãnh tướng khi sung trận), một số người không vượt qua được thử thách khi thất bại và họ đau buồn tìm đến cái chết... Danny đã 1 lần vượt qua được thử thách khi mất hết tài sản và đứng lên lại được... Nghiệp của Danny gắn với nó có lẽ do nhân duyên để thử thách và rèn luyện...
Mình nghĩ trên đời này mọi sự kiện đều do thượng đế sắp đặt để cho chúng ta có môi trường rèn luyện 3 đức tính Bi Trí Dũng, khi nào chúng ta vượt qua được thử thách này thì chúng ta sẽ vào thử thách khác cao hơn hoặc giác ngộ...Chúc Danny vượt qua được những thử thách trên con đường tu Đạo.


cảm ơn bác Phước sò! em cũng lờ mờ hiểu lời bác. Mong bình an !
thquan  
#9 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
Guest

Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 21-05-2014(UTC)
Bài viết: 1,188

Được cảm ơn: 142 lần trong 97 bài viết
Mình không nghỉ là cái nghiệp khi cái đồng tiền của người ta về túi mình, khi mình làm trên tt tài chính khắc nghiệp này hãy nghỉ đơn giản thui
Ắc là cái nghiệp người ta phải trả, còn mình đã trả xong thì mình tiến lên ...
Đời đạo luôn luôn đi song hành !
UM MANY PAD ME HÙM
dannyman  
#10 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
Guest

Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 21-05-2014(UTC)
Bài viết: 1,188

Được cảm ơn: 142 lần trong 97 bài viết
Quote: Đời đạo luôn luôn đi song hành !

Thank quan mập !
dannyman  
#11 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
Guest

Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 21-05-2014(UTC)
Bài viết: 1,188

Được cảm ơn: 142 lần trong 97 bài viết
Nhà bạn mình ở Bến Tre, gia đình có 1 ng anh cả chết lúc 5 tuổi rất hay nhập vong vào mẹ rồi khóc lóc (vì chết lúc 5 tuổi mà), Mỗi khi như thế thường khoảng gần 30 phút, sau mỗi lần thế người mẹ rất mệt và không nhớ gì cả. Gia dình họ thờ cúng sơ sài vì họ cũng không tin lắm mấy chuyện thờ cúng.

Cách đây 1 tuần mình có xuống đây vì linh tính cảm giác rằng phải làm 1 bàn thờ phật cho ngay ngắn tử tế giúp cho nhà bạn ấy, và mình cũng linh tính khi mình đến chắc chắn vong sẽ lại nhập về. Ngay khi mình đến nhà 1 lúc sau đang ngồi nhìn ra đường mình thấy 1 cơn lạnh chạy toát lên đầu, ngay lập tức mẹ bạn ấy bắt đầu bi vong nhập về khóc lóc, không quá bất ngờ vì mình đã linh cảm trước nên nói chuyện nhẹ nhàng trìu mến hỏi han vong. Mẹ bạn cứ khóc liên tục mếu máo, với 1 lòng hướng thiện và cái tâm sáng mình nói với vong rằng đọc theo em nhé, Nam mô a di đà phật , nam mô thất câu chi phật mẫu chuẩn đề, nam mô quan thế âm bồ tát, nam mô văn thù sư lợi bồ tát, nam mô đia tạng vương bồ tát... nam mô bổn sư mâu ni thích ca phật ...ban đầu vong van khóc nhưng sau vài lần mình kiết ấn kim cang và liên tục đọc như thế (nhớ cái gì mình đọc cái đó) thì dần dần vong bắt đầu ngừng khóc và cười mỉm rồi lăn ra ngủ thiếp. Sau khoảng vài phút mẹ bạn tỉnh dậy như chưa có gì sảy ra. Theo gia đình nói lại chưa bao giờ me bị như thế mà vong lại thoát nhanh như thế, và sau khi đó khỏe bình thường chứ k mệt mỏi như mọi lần trước.

Sau đó mình bắt đầu lập bàn thờ nhang đèn cho nhà, đọc chú úm lam, quán chữ lam vào tượng phật để làm thanh sạch. Đọc ngũ bộ chú xong, mình mời mẹ và bạn quỳ trước bàn thờ lễ.

Mình tuy công đức chắc chưa bao nhiêu nhưng tự nhiên thấy lòng mình thanh thản vô cùng. Nhớ nụ cười trên môi mẹ bạn lần cuối khi vong chuẩn bị thoát ra mình biết vong chắc vui sướng lắm.

Về phật pháp mình hiểu biết ít vì cũng mới thôi nhưng mình cố gắng làm những gì có thể.

KHông biết đúng hay sai nhưng mình chứng thực chút nào đó sức mạnh của phật tánh trong mình.

Chân thành cảm ơn mọi người chia sè cảm nhận với mình.

Nam mô a di đà phật
Nam mô quan thế âm bồ tát
Nam mô thất câu chi phật mẫu chuẩn đề
Nam mô bổn sư mâu ni thích ca phật.
bachcusi  
#12 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
Guest

Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 21-05-2014(UTC)
Bài viết: 1,188

Được cảm ơn: 142 lần trong 97 bài viết
Chào Danny,

Theo sự việc Danny kể thì Danny đã làm lễ qui y, quán đảnh hay gọi cách khác là điểm đạo cho vong linh đó, hướng vong linh đó biết đến Trời Phật. Chúc mừng Danny! Đây là một sự kiện nằm trong một chuỗi sự kiện tâm linh diễn tiến sẽ xảy ra trong quá trình Danny tu học cũng như là hoằng truyền Mật Pháp, sẽ rất lý thú. Mỗi sự kiện như thế sẽ cho hành giả một bài học kinh nghiệm cũng như minh chứng cho quá trình tu học của mình đang tiến đến đoạn nào trong chuỗi đường dài, con đường tìm cầu chân lý, quay về với bản tâm của mình.

Về phần mẹ của bạn, danny hãy trao Thần chú hướng dẫn cho bà tu học thì hiện tượng hành xác bà ta sẽ không còn nữa. Chúc Danny tinh tấn làm đạo !

Bachcusi.
dannyman  
#13 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
Guest

Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 21-05-2014(UTC)
Bài viết: 1,188

Được cảm ơn: 142 lần trong 97 bài viết
Dạ em có trao rồi ạ, mỗi ngày mẹ bạn đều đọc, từ hôm đó đến giờ khỏe và k có sự kiện gì nữa ạ

CẢm ơn đạo hữu
Ai đang xem chủ đề này?
Guest (6)
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.