Danh hiệu: Advanced Member
Nhóm: Registered
Gia nhập: 08-06-2014(UTC) Bài viết: 3
Cảm ơn: 2 lần Được cảm ơn: 3212 lần trong 450 bài viết
|
TRỞ VỀ TỪ CÕI CHẾT
"Quê hương tôi có một con sông chảy dài mang đầy phù sa vun đắp cho những vườn cây trái và ruộng lúa mênh mông. Nó cũng mang lại cho con người nguồn nước sạch để sinh sống. Mấy trăm năm qua nó đã trường tồn như thế đó. Xem cái dáng vẻ bề ngoài của nó cũng rất thơ mộng nhưng sự thật bên trong lòng sông cũng rất ghê sợ.
Cứ mỗi năm, khúc sông ngay gần nơi tôi ở, lại xảy ra một vụ chết đuối. Người ta đồn nhau rằng dòng sông có ma gia, có yêu tinh, quỷ dữ... Không phải ngẫu nhiên mà người ta đồn đại như vậy vì mỗi người chết đuối ở dòng sông này đều có những hiện tượng lạ. Có trường hợp có một người chết đuối tại dòng sông này với lý do đến cầu nước rửa chân khi nước lớn thì bị trợt chân, bị nước cuốn trôi đi đâu không biết. Đến khi sáng lại thì thấy người này ngồi trong tư thế xếp bằng, tĩnh tọa như tư thế ngồi thiền ở dưới chân cầu nước, trong khi buổi tối trước đó người ta mò tìm cả khu này lại không tìm được. Và theo tôi được biết thì có khoảng mười trường hợp chết đuối ở dòng sông này khi tìm gặp được xác đều có tư thế ngồi tĩnh toạ như vậy.
Một dòng sông thật kỳ bí
Một hôm nọ, bên bờ sông phía tôi ở, có hai đứa nhỏ, một đứa bé trai và một đứa bé gái khoảng 5 đến 6 tuổi, là hai chị em ruột. Chúng vui đùa giỡn cợt trên bờ sông, trong lúc giỡn cợt đứa em trai bị trợt chân té xuống sông. Em bé gái chị thấy vậy bèn la khoác và lao xuống sông với ý định cứu đứa em trai của mình nhưng cả hai đều bị nước cuốn trôi ra xa... chúng lặn hụp, vật vã với dòng sông. Lúc đó bên này sông lại không có ai cả, bên kia sông, khoảng cách 600 mét thì có người đàn ông nhìn thấy và la lớn "có người chết đuối"... la lên đôi ba lần nhưng không có ai đến cứu vì lúc đó là giờ trưa, thường rất vắng người vì họ vào trong nhà để ngủ trưa. Người đàn ông đó, vội vã nhảy xuống lội qua bờ sông bên này để cứu hai đứa bé nhưng khi đến nơi chỉ kịp vớt lên được hai cái xác, nhịp tim và hơi thở của chúng đã ngừng, hậu môn đóng lại... nghĩa là hai em nhỏ đã chết.
Hôm đó, khi tôi vừa đi công việc về đến, thấy bà con hàng xóm chạy tới chạy lui đông đúc chen vào những tiếng khóc nức nở. Tôi vội chạy vào nhà các em xem sao thì thấy bác sĩ đến khám cho hai em và nói hai em đã chết. Vì hai đứa bé này thường ngày chúng rất mến tôi và tôi cũng rất yêu thương chúng nên khi chứng kiến cảnh tượng trên tôi không khỏi xúc động. Trong khoảng khắc đó, lòng tôi trổi dậy một ý nghĩ táo bạo là sẽ dùng những câu Thần chú mà tôi mới vừa học đem ra để cứu hai em.
Tôi liền bước đến chỗ hai em đang nằm, đọc và kết hợp hai Thần chú một lượt đó là thần Chú Chuẩn Đề và Uế Tích Kim Cang. Tay tôi kiết ấn đốn bệnh (trong Ấn pháp Uế Tích Kim Cang). Tôi niệm xong 21 biến và dùng ấn này quơ lên quơ xuống cơ thể của hai em. Sau khi đếm đủ 7 lần như vậy thì thật ngạc nhiên, phép lạ đã xảy ra. Cơ thể hai em rùn mình đôi ba lần. Tôi cứ tiếp tục làm như vậy khoảng 49 biến thì tự nhiên hai em oà lên khóc và trở mình.
Tôi vốn là thầy thuốc cho nên tuần tự các bước cấp cứu để cứu hai em. Lúc này có rất nhiều chư vị hộ pháp về. Tôi tiếp tục cầm một nấm nhang thay cho dùng "Ngãi cứu" (một loại thuốc của Đông y) và vẽ rất nhiều linh phù vào vùng bụng "Khí hải, Quan Nguyên, Thần Khuyết, Trung Uyển" và lấy kim châm vào huyệt "Nhân Trung". Đặc biệt là huyệt "Hội Âm" ở chính giữa tiền âm và hậu môn. Trong lúc đó, người tôi trong trạng thái lâng lâng, không còn thấy biết mình và mọi người xung quanh nữa.
Khoảng một lúc cũng khá lâu, hai em nhỏ đã hoàn toàn tỉnh lại. Sau đó hai em bé được chở vào bệnh viện để chuyền dịch. Lúc này tĩnh người lại thì mồ hôi đã ướt đẫm người tôi.
Hai em nhỏ thật sự đã trở về từ cõi chết. Một quyền năng thật lớn lao từ các Chư Đại Bồ Tát trong cõi vô hình không thể nghỉ bàn. Và hiện giờ hai đứa bé ngày đó đã lớn và đã có gia đình, sinh con đẻ cái và đã được tôi điểm đạo và tu học.
Cuộc đời tôi đến bây giờ cảm thấy rất ấm áp vì tôi đã thật sự đi vào con đường Đạo mầu nhiệm này. Tôi rất vui vì đã có được ít nhiều hạnh phúc.
Ngoại tôi
"Lúc Bà ngoại tôi ở tuổi 86, thân thể bà lúc này đã già còm đã vậy còn mắc nhiều căn bệnh.
Bệnh ngày càng nặng, gia đình tôi đã đưa Bà đến Bệnh viện của huyện để điều trị. Bệnh viện huyện chuyển Bà tôi đến bệnh viện tỉnh Bến Tre. Bà nằm tại nơi này khoảng một tháng. Bệnh không có bớt giảm mà mỗi ngày một nặng hơn cho đến lúc cơ thể của Bà đi vào hôn mê, chỉ chuyền ống đưa nước, sữa vào cơ thể thôi. Tay, chân không còn cử động được, cổ gáy cứng, hơi thở và nhịp tim yếu ớt, có lúc dường như ngưng thở.
Với tình trạng của Bà tôi lúc này, các bác sĩ của Hội đồng y khoa Bệnh viện đã quyết định trả Bà tôi về. Gia đình tôi quá đau buồn, cố gằng năn nỉ bác sĩ xin cứu chữa giúp nhưng bác sĩ bảo "Mỗi người có một số mạng, Bà cụ đã quá già yếu, không thể nào sống nổi đâu. Hãy bình tĩnh chở Bà về lo hậu sự". Trên đường ngồi trên chiếc xe cứu thương chở Ngoại tôi về, trong cơn đau buồn, lại một lần nữa tôi lại trỗi dậy ý nghĩ thần chú như cái cách mà tôi đã cứu hai em nhỏ chết đuối. Và như có một sức mạnh nào đó thúc dục tôi đọc thần chú và kiết ấn đốn bệnh, khoảng 21 biến quơ trên mình Ngoại tôi, liền đó bà cũng chuyển động cơ thể. Thấy vậy lòng tôi cũng mừng mừng nhưng sau đó Bà tôi lại thiếp đi và không có hiện tượng gì xảy ra nữa.
Thất vọng tràn đầy, nhưng tôi không bỏ cuộc, cố gắng trì tụng liên tục. Khi về đến nhà và khiêng Ngoại tôi vào trong, tôi không ăn uống gì cả, quì trước bàn thờ tượng Phật Chuẩn Đề cầu xin: "Ngoại con đã nhiều năm cực khổ với con, dầm mưa giãi nắng, nuôi con lớn khôn đến ngày hôm nay. Con biết đạo chưa kịp trả hiếu công ơn nuôi dưỡng cho Ngoại thì Bà sắp mất. Con rất đau buồn. Cuối mong chư phật, thánh thần giúp Thần lực cứu Ngoại con sống lại một thời gian để con có thể báo đáp ơn dưỡng dục". Cầu nguyện xong tôi trì tụng và kiết ấn đốn bệnh (Ấn đốn bệnh trong Uế Tích Kim Cang nói rằng người dùng ấn này dùng để cứu những bệnh nặng, người đã chết.., dùng ấn này quơ lên người bệnh thì bệnh liền lành). Tôi tiếp tục dùng ấn này quơ lên mình Ngoại tôi và trì niệm đến khuya, quá mệt nhọc tôi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Trong giấc ngủ, tôi mơ thấy: " Có một Vị đội mão vàng sáng rực, tay cầm cây trượng đi trước, phía sau Vị này là bốn vị đầu trọc , gương mặt rất sáng rực, trên tay cầm ngọc, chuỗi. Mỗi vị trên tay cầm mỗi món khác nhau. Phía sau bốn vị đó là hai hàng người đứng ngồi khác nhau. Có lúc mặt áo đẹp như Chư Thiên, Bồ tát, có lúc măc quấn áo rách rưới, tóc dài. Họ ngồi trên những chiếc lá, ngồi trên những con vật, thật ngộ.Có lúc hình ảnh của tám vị này như nhũng hình giấy bay phất phơ trong hư không. Các vị bay đến đâu thấy quỉ ma chạy tán loạn. Binh khí của các Chư vị trông rất có oai thần: Chuỳ gai, Cung, Tiễn, Kiếm, Sáo ... Có vị cầm cây đàn Tì bà.
Lúc này, tôi nghe bên tai tôi nói rất rõ: " Con hãy đảnh lễ Đức Uế Tích Kim Cang, Tứ Đại Kim Cang và Chư Bát Đại Thần Kim Cang. Tuỳ tâm thức của con mà quán tưởng vật thực, hoa qủa dâng cúng chư vị đi". Nghe xong, tôi đến quỳ xuống ôm chân các Chư Vị và hôn lên, tay tôi kiết ấn và quán tưởng rất nhiều vật thực sáng rực. Xuất hiện từng đoàn từng đoàn chư vị mặc quần áo như chư Tiên, thánh giúp tôi mang vật thực đến cúng dường các Chư Bồ tát.
Làm lễ cúng dường xong, Đức Uế Tích Kim Cang, trong miệng người bay ra một viên Ngọc màu đỏ sáng rực bay vào miệng tôi, lưu chuyển vào trong bụng tôi, bụng tôi rất nóng và điều này làm tôi tỉnh lại".
Khi tôi tỉnh giấc mơ thì lúc này trời đã gần sáng, tôi trở vào trong ngủ. đến khi trời sáng, tôi thức dậy và chạy vào bên giường Ngoại. Một chuyện thật vi diệu, huyền bí nhưng rất thực. Ngoại tôi đã ngồi dậy, như không có bệnh gì. Thật ngoài sức tưởng tượng của tôi, cả nhà tôi vây xung quanh Bà.... Rồi từ đó, cứ mỗi ngày tôi giúp Bà tắm rửa, giặt giũ quần áo... làm mọi điều để giúp Ngoại. Dạy Ngoại tôi niệm phật. Khi Ngoại tôi tỉnh lại có hơn phân nửa tiềm thức thay đổi. Ngoại tôi lại tự nguyện ăn chay trường, cứ sống như vậy suốt 3 năm mấy tháng sau thì ngoại tôi qua đời."
Đây là một trong những chuyện huyền linh đã xảy ra cho tôi. Tôi sẽ viết tiếp về những chuyện khác ở những bài sau.
Trong bài viết này, tôi đưa lên hai Mật chú để đi song song với nhau như: Mật chú Chuẩn đề, Mật chú Uế Tích Kim Cang. Hai Mật chú này khi hành pháp kèm với nhau nó sẽ tạo nên năng lực dũng mãnh. Nếu giữa thời gian này mà chúng ta chỉ chuyên về Uế tích Kim cang không thì cũng khó có thành tựu, nên kết hợp với Mật chú Chuẩn đề vì Đức Phật bảo rằng: “Người thọ trì Thần chú Chuẩn đề nếu còn ngũ dục vẫn thành tựu được." Cho nên, thời này chúng ta sinh sống chật vật với miếng ăn, thức uống, đủ mọi thứ chuyện phiền não thì Mật chú Chuẩn đề làm con thuyền chuyên chở Uế tích, lấy sức mạnh của Uế tích, sức mạnh của Mật chú Chuẩn đề thành động lực, động cơ để lướt đẩy đạo mầu Phật pháp, biến cả hai làm nền tảng tu niệm.
Hai em bé trong câu chuyện trên, nó đã thật chết. Nhưng ngay đó, tôi lại nhớ trong kinh Uế tích có nói người dùng ấn đốn bệnh niệm trì Uế tích. Dùng ấn đốn bệnh đó quơ qua, quơ lại người chết đó sẽ sống lại. Trong tình trạng như trên, tâm tôi lại nhớ những lời trên. Cho nên, không do dự, tĩnh tâm kết hợp với Mật chú Chuẩn đề “Úm chiết lệ chủ lệ chuẩn để ta bà ha. Bộ lâm” mà hành pháp y như trong kinh dạy thì thực chứng đã đến. Hai em đó đã tỉnh lại sau khi đã tắt thở một thời gian.
Như vậy, năng lực Mật chú Chuẩn đề - Mật chú Uế tích Kim Cang rất lớn, rất mạnh đầy lòng từ bi cứu khổ. Nhưng bên cạnh đó cái số mạng của em cũng chưa có tuyệt hết.Chắc chắn là trong những kiếp trước hai chị em đã từng chết đuối như trên. Nhưng kiếp này được thọ sinh trên mảnh đất có người tu trì hai Mật chú trên. Và với nguyện lực của người thọ trì nó ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống của hai em. Hai em cũng đã từng được sự vuốt ve, thương yêu của người trì chú. Nhớ cơ duyên đó mà được cứu thoát.
Qua câu chuyện trên, quí bạn sẽ thấy năng lực của Mật chú rất vi diệu. Người không thọ trì Thần chú mà còn được phước báu như thế huống chi người chuyên tu niệm về Mật chú..
Nội dung chi tiết bài viết này, nó sẽ đem lại sự tín tâm tu học, niệm trì. Chắc có lẽ Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề, Đức Uế Tích Kim Cang đã thị hiện nên để giúp mọi người nhìn thấy sự huyền năng của Mật chú.
Trong bài viết này, tôi đưa ra hai câu chuyện, một là câu chuyện hai em bị chết đuối, câu chuyện thứ hai là câu chuyện tôi viết về người thân của tôi tất là bà ngoại.
Bà ngoại suốt cuộc đời từ bé đến già đã tần tảo làm mướn, kiếm tiền về nuôi con, nuôi cháu. Cuộc sống bà rất khổ, khi sinh ra đời vào một gia đình nghèo nàn, không đủ ăn, đủ mặc. Lớn lên, ngoại tôi cũng phải mang cái lốp nghèo đó đến tận ngày tắt hơi thở cuối cùng. Khi tôi hiểu đạo nhân quả luân hồi, hiểu sự mầu nhiệm của Phật pháp, tôi đã khuyên ngoại tôi ăn chay niệm Phật. Hai bà cháu tôi hay đi chùa vào những ngày mùng một, ngày rằm. Lúc đó, ngoại tôi chỉ ăn chay vỏn vẹn trong tháng chỉ được mười ngày thôi. Bà kéo dài sự ăn chay, niệm Phật như vậy hơn mười năm thì cuộc sống chúng tôi có phần đỡ hơn. Vì người nghèo khổ đến đâu nhưng đến Chùa họ mặc được chiếc áo đạo vàng thì ngay đó họ cũng được bình đẳng trước Đức Phật. Và ngày chỗ đó, họ cũng được thấy vui hơn. Từ những nỗi niềm đó mà ngoại tôi chỉ biết niệm “Úm Lam -A Di Đà Phật” thôi. Cứ vậy mà ngoại tôi thoát dần sự u tối trên vẻ mặt cằn cõi, sự tươi sáng được phát tiết từ trong xa thẳm của tâm hồn. Cuộc sống tất bật nhưng vui hơn, hoạt bát hơn. Cuộc sống cứ vậy êm đềm bình thản, cứ nghĩ rằng nó sẽ giữ mãi mãi những gì êm đẹp đó. Nhưng vô thường đã đến, bàn tay của nghiệp lực nó đã chớm tới, bóp nát đi mọi hạnh phúc đó. Nó chỉ là bọt nước, là ánh chớp, là bóng câu qua cửa sổ, là sương buổi sớm. Nó rất dễ tan. Đời người nó hình thành nên bằng những chất liệu hỗn hợp, giả tạo dựng nên hình hài này. Một bà ngoại tươi vui ngày nào nay đã nằm thiêm thiếp trên giường bệnh của Bệnh Viện tỉnh Nguyễn Đình Chiểu. Khi tôi về, ngoại tôi đã hôn mê không biết ai cả, không nói được. Nhìn thân xác tiền tụy, nước mắt tôi từ đâu nó đã chảy ra. Nó đã tự huân tập từ bao đời với những hình ảnh cảm thọ đó. Rồi đến hôm nay, nó tự duyên với nhau mà hình thành, đạo diễn ra cảnh tương tự, nước mắt cũng lại chảy ra tiếp như bao lần đã chảy. Nước mắt ấy nó đã từng chảy trong vô lượng kiếp, trong vô lượng chúng sanh. Đức Phật nói rằng, nước mắt chúng sanh bốn biển cũng không chứa nổi. Tôi khóc nhưng ngay đó, nghĩ rằng cảnh này không thể tránh khỏi. Tự bản tâm mình đã lường trước sự khổ đau, bi ai trong cuộc sống luôn luôn sẽ rình rập chờ đợi. Chúng nó sẽ đến, mình không muốn cũng không được. Sự suy tư đó đã làm mình tỉnh tâm hơn, tin tưởng thật dũng mãnh đến Phật pháp, phải dùng Phật pháp để thoát ra đau khổ và lấy Phật pháp để cứu độ chúng sanh thì cơ duyên đã đến. Bác sĩ gọi chúng tôi lại kêu chở bà ngoại về để lo hậu sự; cổ, lưng, lưỡi bà ngoại đã cứng. Trên đường chở bà ngoại tôi về, tôi đã cầu nguyện tụng Uế tích Kim cang, thần chú Chuẩn đề. Ngoại tôi có đôi lần trở mình. Cho đến khi chở ngoại tôi về đến nhà, tôi đã phát nguyện hồi hướng công đức tu học, cúng dường chư Phật bằng Mật chú quán tưởng. Khi làm những phép này, ngoại tôi đã tỉnh lại.
Trong câu chuyện trên, tôi có một vài đoạn viết lại, diễn đạt những nội dung trong tâm thức để cùng chia sẻ lại quí bạn. Ở trong câu chuyện này, tôi cũng dùng hai Mật chú Chuẩn đề, uế tích để cầu nguyện cứu Ngoại tôi. Một lần nữa, một câu chuyện nữa đã gợi lên năng lực của hai Mật chú trên.
Trong tất cả sự tu học, đàn pháp ở đây xin nhắc đến quý bạn là ta luôn luôn phải có niềm tin, phải phát nguyện hồi hướng, cúng dường. Dùng những pháp này để tạo dựng công đức cho mình, cho đối tượng mình giúp đỡ.
Trên đường chở ngoại tôi về cũng đã từng trì niệm hai Mật chú trên nhưng thân thể ngoại tôi chỉ lay động thôi. Sau khi đã làm xong đàn pháp cầu nguyện, hồi hướng, phát nguyện hồi hướng thì công năng hai mật chú kia được phát khởi thật dũng mãnh. Hình ảnh, linh ảnh Đức Uế tích, tứ đại Kim cang cùng Bát đại kim cang đã xuất hiện. Việc cứu độ bệnh tật của Ngoại tôi đã được tốt đẹp.
Và hôm nay, cũng nhắc lại một lần nữa là Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề, Đức Uế Tích Kim Cang đã chắc chắn đã thể hiện nên thần lực trong câu chuyện trên và của hai đứa bé để tạo lòng tin cho chúng sinh, tin tưởng tu học hai mật chú này.
Qua sự thể hiện trên, tôi đã trao lại Thần chú Chuẩn đề, Thần chú Uế tích kim cang rất linh nghiệm, nhiều hành giả đã đạt được những cảnh giới bí mật khác nhau, chứng đắc nhiều nội dung linh nghiệm. Vì sao Thần chú đạt được những thành tựu này? Vì đã được trui rèn, thực chứng hiển hiện rất rõ ràng như câu chuyện trên.
Quý bạn đã thấy thật rõ ràng về năng lực của Mật chú. Hãy vững tin thọ trì tu học, tin chắc rằng một ngày nào đó sẽ có nhiều an lạc, lợi ích, hạnh phúc cùng lợi lạc đến với bạn, với gia đình.
Chúc quí đạo tâm tinh tấn thọ nhận.
Cư Sĩ Thanh Hùng, Pháp Hiệu Chánh TríSửa bởi quản trị viên 23/06/2014 lúc 09:30:29(UTC)
| Lý do: Chưa rõ |