Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
ThanhHung  
#1 Đã gửi : 31/05/2014 lúc 07:29:34(UTC)
ThanhHung

Danh hiệu: Advanced Member

Nhóm: Registered
Gia nhập: 08-06-2014(UTC)
Bài viết: 3

Cảm ơn: 2 lần
Được cảm ơn: 3212 lần trong 450 bài viết
BINH ĐẠI CÀN TRONG CÕI VÔ HÌNH





Cũng trong cái rạp hát cũ kỷ bỏ hoang ấy, tôi huấn luyện võ thuật cho các em học sinh tại một cái sân rộng ở phía dưới lầu. Lớp học này có hơn 100 em học sinh đang theo học và tôi dạy vào lúc 19h30 đến 21h.

Mùa hè năm đó, lượng học sinh tăng lên nên tôi quyết định chia lớp học này thành hai xuất học. Một xuất học bắt đầu từ 17h 30 đến 19h và một xuất học từ 19h 30 đến 21h.
Lớp học từ 17h 30 bắt đầu sinh hoạt khoảng được một tuần thì đồng thời cũng xuất hiện những việc lạ. Những em học sinh nhỏ ở lớp học đó chạy nhảy một hồi là bị trật chân, trật tay. Chúng múa vũ khí một lúc thì bị vũ khí va vào đầu làm chảy máu. Trong những ngày đó tôi đang có chuyến công tác võ thuật ở xa, nghe báo cáo lại tình hình như vậy trong lòng cảm thấy rất bất an.

Tối hôm đó, khi hành trì tôi lại thấy linh ảnh (bằng mắt thứ ba) có rất nhiều linh hồn đang trao đổi mua bán, như một phiên chợ có đông người mua kẻ bán ở trần gian diễn ra ngay tại sân tập võ. Đèn lồng treo thắp sáng cả chợ. Và có những người mặc quân phục đi tới đi lui giống như những cảnh sát bảo vệ, giữ an ninh khu chợ đó. Tôi mới hiểu tại sao những học trò của tôi lại bị trật tay, trật chân và bị chảy máu vì những vũ khí trong lúc luyện tập... Chính vì tôi đã dạy võ thuật tại sân tập này vào giờ của những âm vong nhóm chợ.

Hôm sau, tôi trở về sân tập để quan sát các em tập luyện vào xuất học lúc 17g 30, mọi sinh hoạt được bình thường không có sự cố gì. Đến lúc tập luyện vũ khí, có hai em học sinh đang đánh đấu qua lại thì bỗng nhiên một em lao nhanh vào một em đang cầm cây thương trên tay, em cầm cây thương giật mình dùng thương đâm tới và đâm vào đùi em kia. Em kia xoay mình dùng miệng ngậm lấy mũi thương. Cảnh tượng đó làm tôi không khỏi giật cả mình và rúng động trong lòng. Trong người tôi có một luồng nóng xâm chiếm làm cho cả người tôi nóng lên. Tôi nhìn thấy có rất nhiều binh lính trong sân. Tay tôi chuyển thần lực kiết ấn cung thỉnh Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề và Chư Vị hộ Pháp. Liền lúc đó, tôi thấy từ trong Kính Đàn phát ra luồng ánh sáng sáng rực, và trong sân tập có rất nhiều người cũng nhìn thấy có nhiều hình tượng sáng rực lên làm cho họ hết sức ngạc nhiên. Trong kính Đàn, hiện lên rất rõ ràng Đức Phật Mẫu Chuẩn Đề nhiều tay và đồng thời cũng xuất hiện hai vị sứ giả của Ngài. Chư vị sứ giả mặc quần áo gấm màu vàng sáng, đội mão cánh chuồn, hai tay bưng một cái ấn sáng rực. Trong ánh sáng rực rỡ đó có vô số Thiên binh. Cảnh tượng trông thật là lạ lùng, oai nghi!

Tiếp theo, những người lính vong âm trong sân đều bị khống chế và bị các Thiên binh đưa đến quì trước mặt Chư vị sứ giả. Xuất hiện một vị xưng danh là Thần Hoàng Bổn Cảnh và một vị nữa là Thổ thần ở tại đó. Hai vị cho biết ở đây có một phiên chợ âm phần nhóm từ lờ mờ tối khoảng từ 17 h đến 19h. Phiên chợ này do quí vị Binh Đại Càn quản lý (tức là tổ chức của những người lính trên). Trong giờ nhóm chợ, những người lính này tới lui để trông coi giữ trật tự. Các em nhỏ đến đây học võ la lớn tiếng làm rối loạn phiên chợ cho nên mấy vị lính Đại càn hành động khiến cho xảy ra những sự việc trên. Thì ra là như vậy!.

Hiểu ra sự việc, tôi nói với Chư vị rằng tôi sẽ dời giờ dạy võ lại. Sẽ chuyển giờ tập vào lúc 19h30' khi phiên chợ âm phần đã nhóm xong. Nghe vậy mấy vị lính binh đại càn rất vui mừng. Cùng hướng về kính đàn và Chư vị đảnh lễ. Sau đó tôi quì xuống kiết ấn và đọc Ngũ Bộ Chú, phụng tống Đức Phật Chuẩn Đề và Chư vị sứ giả an vị.
[SIZE="5"]
THAM QUAN KHO HÌNH CỤ


Cứ mỗi buổi tối đến, trên nền gạch của tầng hai trong cái rạp hát cũ kỹ bỏ hoang này, tôi luôn nghe thấy những tiếng bước chân cộp cộp của những đôi giày quân ngũ. Tiếng bước chân đó cứ vang lên nhịp nhàng... Nghe như cả một đoàn quân đang diễn tập đi qua đi lại ngoài lang can. Tôi chứng kiến cảnh này nhiều lần nhưng không làm gì cả, ngoài kia đoàn quân Đại càn diễn hành, bên trong căn phòng tôi đốt nhang lên và ngồi trì chú... việc của ai nấy làm vậy!

Một lần nọ khi tôi đang ngồi hành trì, tôi thấy có ba vị mặc quân phục, với quân hàm là 3 sao, 2 sao đến xin “Chư vị” cho vào gặp tôi (vì người hành trì Ngũ Bộ Chú có rất nhiều Thiên Long Bát bộ theo hộ độ). Ba vị đó vào ngồi trước mặt tôi và nói: "Bộ chỉ huy chúng tôi mời Thầy tham quan kho tàng, lực lượng Binh Đại Càn".

Như có một lực nào đó đẩy tôi đứng dậy và đi theo 3 người đó, lên trên lầu 3. Chà! Tầng này từ xưa đến nay không có ai ở cả, nó bị bỏ hoang từ rất lâu. Tôi cảm thấy rờn rợn ở trong lòng. Tôi vừa đi vừa đọc thần chú và kiết ấn hộ thân. Tôi vừa kiết ấn hộ thân thì 3 người lính kia bị một luồng ánh sáng đẩy ra thật xa, 3 Vị đó sợ hãi bước thẳng lên lầu ba. Đèn đuốc của tầng này không có, chỉ có ánh sáng lờ mờ của ánh đèn đường len lỏi chiếu vào.

Tôi xô cửa và bước vào một căn phòng. Âm thanh của tiếng xô cửa vang lên một tiếng..kẹt! cộng thêm cảnh những con dơi đang ngũ bị đánh thức bay lung tung loạn xạ lên, nền gạch và bàn ghế trong phòng đầy bụi bám, những con chuột to tướng, lớn bằng những con heo con trố mắt đỏ ngầu hằn học nhìn tôi. Cảnh tượng thật khủng khiếp! Lạnh toát cả người !

Tôi cố gắng bước thêm vài bước đi vào căn phòng bên trong, và đụng phải những bàn ghế cũ kỹ, mục nát, vừa va vào chúng thì chúng đã gãy đổ xuống hết và phát ra những âm thanh nghe thật kỳ bí. Vào đến trong phòng tôi thấy có nhiều người lính đến chào tôi.

Họ dẫn tôi đến những chiếc thùng gỗ. Như có một lực vô hình nào đó khiến tôi mở tung nắp thùng đó ra. Trước mắt tôi là những cây súng thời xưa, những mã tấu còn dính cả vết máu, những dao găm, gậy, cờ xí… Những người lính cho biết những binh khí đó dùng để trừng trị hay giết tội phạm. Những cây mã tấu đó đã chặt đầu hơn cả trăm người. Họ vừa nói đến đó thì tôi thấy cảnh một người đang thi hành án chặt hàng loạt đầu người, máu me lênh láng, cảnh người khóc la thảm thiết. Cảnh tượng quá khiếp đảm! Thì ra đây là một căn phòng để những di tích của chiến tranh: tầm vong, vạt nhọn, máy chém…
Tôi tiếp tục đi quan sát một vòng trong phòng. Càng đi càng lạnh người và khiếp đảm vì đêm tối cộng thêm những vong hồn đi tới đi lui.

Kết thúc chuyến viếng thăm, tôi gặp lại hai vị mang quân hàm 4 sao. Hai vị này hỏi tôi: "Thầy ở đây có cần chuyện gì không để chúng tôi giúp đỡ?" tôi nói: "Cũng không cần thiết điều chi. Ở đây có nhiều ong quá nếu có duyên lành mong Quí vị dời chúng đi nơi khác dùm vì tôi dạy Võ ở đây sợ các em nhỏ bị chúng đốt trúng". Hai vị đó hứa sẽ làm theo yêu cầu của tôi. Ở trong căn phòng tôi quên cả thời gian. Một lát nhìn xuống đường phố thấy vắng tanh. Nhìn đồng hồ thấy 11h:30’ . Trời! tôi đã ở đây khoảng 4 tiếng đồng hồ rồi mà cảm thấy như mới vừa đây thôi. Tôi vội vàng từ giã ra về và đi xuống phòng của mình.

Cách mấy ngày sau, mấy con ong trên Tổ ong to tướng đó (đường kính khoảng hai mét) đã vội vã bay đi đâu mất. Chỉ còn lại cái tổ ong trơ trọi treo lủng lẳng và một ngày kia nó tự động rớt xuống đất. Những con chim cũng không còn thấy xuất hiện.
TIẾP THU LÍNH MỚI


Từ đó tôi nhìn thấy rất rõ mọi hiện trạng và hành động của đoàn quân Đại Càn ở đây. Đoàn quân không phải chỉ gồm có người cũ mà là tiếp tục nhận thêm người mới.

Chuyện là như vầy: Có một nhân viên cùng công tác với tôi ở đây bị đụng xe và bị chấn thương sọ não, đưa đi bệnh viện Chợ Rẩy cấp cứu và điều trị được 7, 8 ngày gì đó. Các bác sĩ chẩn đoán nói là anh đã qua tình trạng nguy hiểm và đang dần hồi phục. Nghe vậy mọi người trong cơ quan kháo với nhau rằng ông này đã qua khỏi nguy hiểm và tình trạng an toàn, tốt rồi. Ngay trong đêm đó, tôi nhìn thấy Đoàn Quân Đại Càn đi ngang qua và thấy anh bạn đồng nghiệp của tôi, cái đầu còn quấn băng, ôm quần áo đi theo đoàn quân đó. Thấy vậy tôi biết là anh đã chết rồi. Mọi người trong cơ quan không tin vào lời tôi nói, họ khăng khăng là anh này đã qua cơn nguy kịch và đã dần hồi phục. Ngày hôm sau khoảng 3, 4 giờ sáng thì có tin người đồng nghiệp đó qua đời.

Những chuyện kể trên, đối với tôi mà nói nó ẩn hiện như thật trước mắt. Và hiện bây giờ bản thân tôi vẫn tiếp tục thấy và trải qua rất nhiều chuyện huyền bí. Trong những câu chuyện đó, các phần âm gọi tôi là Thầy là bởi vì kính nể năng lực của "Ngũ Bộ Chú" mà tôi đang thọ trì. Đây là thần chú của Chư Phật cho nên khi hành trì hằng ngày sẽ có rất nhiều Chư vị theo hỗ trợ.

Người hành trì Ngũ Bộ Chú là một người đã gieo trồng cội phúc vô lượng kiếp, đã có được nền tảng tu học nhiều kiếp. Trong kinh Phật có nói có người trong vô lượng kiếp vẫn chưa nghe được âm thanh của thần chú huống chi là được thọ trì, đọc tụng tu hành.

Ngày nay, Chư Phật ban rãi hồng ân qua phép điểm đạo, cho chúng ta tự chứng nghiệm lấy ấn chứng từ gia trì thần lực và có được huyền năng để hành đạo.

Vậy thì các bạn còn chần chờ gì nữa?


Cư sĩ Thanh Hùng
Pháp Hiệu Chánh Trí[/size]

Sửa bởi quản trị viên 24/06/2014 lúc 09:32:19(UTC)  | Lý do: Chưa rõ


Cư sĩ Thanh Hùng
Pháp hiệu: Thích Chánh Trí
thanks 3 người cảm ơn ThanhHung cho bài viết.
Tieuhoathuong. trên 10-07-2014(UTC) ngày, cuiyang07 trên 14-07-2014(UTC) ngày, Kim Cang Phổ Tịnh trên 26-06-2020(UTC) ngày
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.