Danh hiệu: Advanced Member
Nhóm: Registered
Gia nhập: 08-06-2014(UTC) Bài viết: 3
Cảm ơn: 2 lần Được cảm ơn: 3212 lần trong 450 bài viết
|
HƯƠNG XUÂN Lại một mùa xuân nữa lại đến trăm hoa đua nở đủ sắc màu hương vị. Mùa xuân trải khắp tâm thức đến mọi người mọi loài. Một sự kết hợp hòa hợp “ như vậy” để trở thành một Hương Xuân hương vị xuân thắm nhuần trong huyết mạch khiến cho tất cả thành viên từ những hạt nguyên tử, nguyên tó cũng thể hiên lên những điệu nhảy múa trong châu thân. Tất cả thành phần đất, nước, gió, lửa, sắc trái tim, sắc nghiệp, sắc mạng, sắc thời tiết, sắc dinh dưỡng cùng hòa nhịp với nhau chúng thể hiện ra những sự chuyển động, điệu múa , điệu nhảy mà con thể hiện ra những âm thanh, âm điệu nhắc rằng mùa xuân đã đến.
Mùa xuân của một hành giả họ sẽ thấy ngay đó những sự duyên hợp , sắc tướng, sắc pháp, ý niệm tâm thắc. Những danh sắc để tạo nên mùa xuân. Như vậy đối với một người hành giả họ luôn có thấy mùa xuân trong từng sát na. Mùa xuân ấy vô tận, bất tận, luôn trải rộng khắp trong vạn pháp. Một đóa hoa đang nở những lượn sóng tí tách vỗ vào bờ, một nụ cười, một sự biểu tri của con chim đang vỗ cánh, con cá đang lượn bơi lội, người nông dân đang gặt lúa, người bộ hành của những điệu vũ của gió cuốn trên đồng ruộng, cành cây, của tiếng ru con …của khói sương xa tít, cơn lạnh mùa đông…mùa xuân ấy đã đi vào sự tỉnh giác của hành giả. Người hành giả ấy luôn luôn hưởng trọn một mùa xuân chân hạnh phúc an lạc đó nó lưu chuyển trong khắp thời gian quá khứ, hiện tại và vị lai nó ở trong ta không biết tự bao giờ. Ở trong vạn pháp cùng vô thủy vô chung. Nó đã trải qua biết bao sự chuyển hóa thay đổi danh sắc, danh tánh trước khi vặn tự ngôn từ “ Mùa xuân” chưa có. Nó đã thể hiện và ẩn tàng trong cái danh chơn an lạc đó. Như vậy mùa xuân chơn an lạc đó nó đã có sẵn trong vạn pháp. Trước khi có ý niệm sắc pháp, sắc tướng cùng tâm thức. Cho nên khi tìm về mùa xuân chơn an lạc đó không thể dùng ý niệm tâm thức hay vạn pháp nào cả. Vì tất cả những thứ đó nó đã có sau. Chỉ biết qua danh từ đạo, phật tánh. Khi đã có danh từ Đạo, Phật tánh thì mới tự biết là tất cả đều có tự tánh thanh tịnh, tự tánh thanh tịnh đó là Đạo – Hình thể, pháp tướng, pháp tanh hình dung ngay đó được chư tổ thể hiện: “ Đạo chẳng thuộc, chẳng biết cùng chẳng biết – Biết là vọng tưởng, còn chẳng biết là vô ký” Nếu đạt đến địa vị chẳng nghi thì rỗng suốt như thái hư, há có thể gán cho là phải quấy ư.
Đây là một phương pháp thiện xảo, nó cũng không phải là phương pháp vì chúng ta dùng văn tự ngữ ngôn thì cũng chỉ là vọng tưởng thôi. Nhưng ngay nơi đó chúng ta có sự tỉnh giác sẽ thấy diệu lý như vậy, chúng ta thấy mùa xuân đến, đi chỉ là một thoáng, nó chưa thể hiện được diệu lý an lac chơn hạnh phúc trong mỗi chúng ta. Người nhận được diệu lý này thì là hành giả thể hiện trong tâm xuân chính ngay nơi mình. “ Tâm tùy muôn cảnh chuyển, chỗ chuyển thật sâu xa, theo dòng nhận được tánh, không mừng cũng không lo” Hôm nay mượn diệu dụng của Hương xuân diệu tâm cảm nhận của muôn loài để chỉ ra diệu tánh. Ngay diệu tánh đó là xuân tâm. Mùa xuân ấy mãi trong tâm, ngay nơi tâm ấy là “ xuân” thì tất cả chúng ta mọi người ai cũng có diệu tâm thanh tịnh đó. Hãy lấy diệu tâm thanh tịnh đó mà thể hiện một mùa xuân chính nơi mình thì niệm an lạc chơn thật đó là một chất sống miên viễn bất tận, mãi mãi mùa xuân trong ta.
“ Xuân đi trăm hoa rụng,
Xuân đến trăm hoa cười.
Trước mắt việc đi mãi,
Trên đầu già đến rồi.
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết,
Đêm qua sân trước một cành mai.”
Tất cả vạn niệm, vạn pháp, ý niệm cảm xúc , biết cùng không biết ngay nơi đó đều có sự sống tỉnh thức. Ngay nơi sự sống chúng ta thấy có rất nhiều biến cố buồn vui lẫn lộn chợt đến rồi chợt đi cũng như mùa xuân đến rồi đi. Cứ ngỡ hoa tàn rơi rụng hết mùa xuân hết, nhưng đêm qua sân trước một cảnh mai. Nỗi buồn, niềm vui, thăng trầm biến đổi nhưng ngay nơi đó để rồi quá khứ qua, hiện tại khồng dừng trụ, tương lai chưa đến những vẫn biết thật rõ ràng.
“Trong thai gọi là thân, ở đời gọi là người, ở mắt gọi là thấy, ở tai thì nghe, ở mùi thì ngửi, ở miệng thì đàm luận, ở tay thì nắm bắt, ở chân thì chạy nhảy. Khi biến hiện cùng khắp pháp giới thu nhiếp lại thì chỉ như hạt bụi người biết cho là phật tánh, người chẳng biết gọi là tinh hồn”. Thế nên Đạo Ngộ múa hát, Câu Chi giơ ngón tay, Hàn Châu đánh đất, Vân Nam làm sư tử đều là phát minh đại dụng này. Nếu việc hàng ngày chẳng mê thì tự nhiên tung hoành tự tại” – Trích: Chân Tâm Trực Thuyết”.
Ở đoạn kinh sách này nó sẽ làm rõ hơn những ý niệm trên. Hôm nay mùa xuân đã đến xin mượn hương xuân của người xưa, người nay, người tương lai kết tinh thành lời kính chúc đến tất cả quí đạo tâm. Nguyện tất cả tinh túy hương xuân này thắm nhuần trong tâm của mọi người, ở mỗi tầng lớp để hương tinh xuân này hàn gắn lại những tình thương , ân nghĩa đã bị mất mát trong những phút sát na thời gian vô minh gây tạo ra, đã bị đánh mất trong tiền tài danh vọng, khổ đau, nghèo khổ…mong hương tinh xuân này sẽ đem đến cho mọi người niềm chân an lạc, mãi mãi hưởng trọn mùa xuân trong từng thời gian
Úm Chiết Lệ Chủ Lệ Chuẩn Đề Ta Bà Ha. Bộ Lâm – Om Ma Ni PadMe Hum
cư sĩ Thanh Hùng Pháp hiệu: T.Chánh Trí Mật tông hiệu: Kim Cang Kiết TườngSửa bởi quản trị viên 07/02/2019 lúc 10:02:11(UTC)
| Lý do: Chưa rõ |
Cư sĩ Thanh Hùng Pháp hiệu: Thích Chánh Trí
|
12 người cảm ơn ThanhHung cho bài viết.
|
cuiyang07 trên 06-02-2019(UTC) ngày, Anh Tuyet trên 06-02-2019(UTC) ngày, Kim Cang Phổ Tịnh trên 06-02-2019(UTC) ngày, Thuong76 trên 06-02-2019(UTC) ngày, Kim Cang Đạo Nguyệt trên 07-02-2019(UTC) ngày, Thiên Trang trên 08-02-2019(UTC) ngày, Không tuệ tiểu tăng trên 08-02-2019(UTC) ngày, yennguyen trên 08-02-2019(UTC) ngày, chuctinh trên 08-02-2019(UTC) ngày, Lốc cốc lão nhân trên 04-03-2019(UTC) ngày, KimCang ĐạoNguyên trên 26-03-2019(UTC) ngày, HaiLam trên 26-03-2019(UTC) ngày
|